Tác giả: Tư Văn
[ChanhKien.org]
Một ngày, trong khi đang đóng tài liệu giảng chân tướng, tôi nhặt một dải ghim lên và để ra bên cạnh. Lúc đó, dải ghim cất tiếng nói: “Xin kể lại bài học tu luyện của tôi. Kiếp trước, tôi là một hòa thượng ở Đài Bắc”. Tôi kinh ngạc, thầm nghĩ: “Tại sao hòa thượng lại chuyển sinh thành một dải ghim chứ?”
Dải ghim nói: “Vì vướng vào tâm sắc dục mà tôi đã trượt ngã trong tu luyện. Nhưng tôi đã phát nguyện, hy vọng có thể đến gần Đại Pháp. Vì nguyện vọng này, tôi đã chuyển sinh nhiều lần. Kiếp này, tôi chuyển sinh thành một dải ghim”.
Nhìn kỹ dải ghim, tôi biết được vài chi tiết về kiếp trước của nó.
Vào những năm 1920, có một hòa thượng trẻ ở một ngôi chùa tại Đài Bắc, vị ấy đã thu hút sự chú ý bởi vẻ tuấn tú của mình. Một số nữ nhân hành hương thích ngắm nhìn và tìm cách tiếp cận với vị ấy. Hòa thượng trẻ hành xử nghiêm cẩn, nhưng dần dần trong tâm sinh ra tà niệm, những suy nghĩ dơ xấu thỉnh thoảng lại nảy sinh. Vị ấy không lập tức khống chế những suy nghĩ đó, không diệt trừ những tà niệm đó mà tiếp tục tăng trưởng chấp trước. Một vài nữ nhân còn cố ý chạm vào tay hòa thượng trẻ. Bên ngoài vị hòa thượng tỏ vẻ bất động nhưng trong lòng lại hoan hỷ. Thời gian trôi qua, tâm sắc dục của vị ấy càng nhiều. Tay cầm kinh sách mà lòng sinh tà niệm, hòa thượng biết rằng mình chẳng những không tu thành, mà có thể phải đọa địa ngục, nên vô cùng khổ não.
Sau đó, một cao tăng từ Cao Hùng đến Đài Bắc, nói rằng vào thời mạt thế, sẽ có vị Chuyển Luân Thánh Vương đến truyền Pháp, đệ tử có thể tu hành tại gia, không cần thoát ly thế tục, một đời là có thể tu thành. Nhìn thấy vị hòa thượng khôi ngô chứa nhiều tâm sắc dục, cao tăng nói nhỏ với vị ấy: “Người xuất gia nếu không tuân thủ giới luật, tạp niệm nhiều, tâm sắc dục nặng, thì không chỉ không tu thành mà còn bị hạ xuống làm động vật, nhập vào lục đạo luân hồi, đến khi nào mới được giải thoát?” Hòa thượng trẻ hoảng sợ, xin cao tăng chỉ giáo.
Vị cao tăng nói: “Vạn kiếp luân hồi trong bể khổ, nợ người phải hoàn trả, Thần cũng chẳng quản. Tu luyện là do tự mình!” Hòa thượng vô cùng sợ hãi, quỳ xuống cầu xin cao tăng, mong có được con đường giải thoát. Cao tăng thở dài nói: “Ngươi phát nguyện trước Phật, vào thời mạt thế được kết duyên với Đại Pháp. Có thể đây là con đường giải thoát cho ngươi. Nhưng e rằng đến lúc đó, ngươi không thể đắc thân người, chỉ có thể làm đồ vật mà thôi”. Hòa thượng đáp: “Con chỉ mong mình sẽ không tạo nghiệp xấu trong khi luân hồi. Con không muốn xuống địa ngục và không muốn bị hủy diệt. Làm một đồ vật và có một tương lai tươi sáng là tốt rồi”. Cao tăng nói: “Nếu ngươi có nguyện vọng như thế, thì hãy thành tâm trước Đức Phật. Đừng bao giờ khởi tà niệm nữa. Hãy cầu xin các kim cương hộ Pháp gia trì cho ngươi. Đừng bao giờ giẫm lên vết xe đổ nữa, và hãy nhớ kỹ – nhớ kỹ – không được giải đãi!”
Vì vậy, hòa thượng đã loại bỏ những tạp niệm, trước mặt Đức Phật thành kính phát nguyện: “Con ước nguyện vào thời mạt thế, con sẽ có cơ duyên đến gần chính Pháp, dù có thể lúc đó con chỉ là một sinh mệnh thấp hèn”. Hòa thượng cầu xin Đức Phật gia trì cho nguyện vọng của mình. Vị ấy biết rằng mình đã không trân quý cơ hội tu luyện và tạo tội nghiệp to lớn nên rơi nước mắt vì hối hận. Vị ấy nỗ lực tu hành, quy chính bản thân.
Sau khi qua đời vị ấy chuyển sinh thành con trâu vàng, làm việc chăm chỉ. Sau đó vị ấy chuyển sinh thành một con lợn đen. Khi con lợn bị giết, thì đầu thai làm một con chuột và bị đại bàng ăn thịt. Sau đó, anh ta thành chim sẻ, thành dế trũi, thành tê tê… và cứ thế tiếp tục luân hồi. Sau này, một vị Thần an bài việc chuyển sinh đã cho phép anh ta chuyển sinh thành một dải ghim. Trong quá trình luân hồi từ hòa thượng thành dải ghim, vị ấy đã chuyển sinh 12 lần, với 11 lần làm động vật và một lần làm cái chậu. Nhìn lại quá trình sinh mệnh này, quả thật là không dễ dàng.
Tôi nói: “Lúc đó anh đã có ước nguyện lớn, có lẽ anh có thể làm ghim trong sách Đại Pháp”. Dải ghim nói: “Đóng sách Đại Pháp, tôi vẫn chưa có phúc phận lớn như vậy. Chỉ sinh mệnh thuần tịnh mới có thể làm việc đó! Tôi đã từng thấy rất nhiều sinh mệnh xếp hàng để chuyển sinh thành dải ghim, nhưng không phải tất cả đều có thể kết duyên với Đại Pháp”.
Tôi nói: “Tôi sẽ viết ra câu chuyện của anh. Nếu anh có điều gì muốn nhắn nhủ tới những người tu luyện, tôi có thể chuyển lời”. Dải ghim nói: “Người tu luyện nhất định cần nghiêm túc đối đãi với việc tu luyện, cần tu tâm đoạn dục, không thể tam tâm nhị ý (chân trong chân ngoài, hai lòng). Không thể khi cầm cuốn sách thì nghĩ rằng mình là người tu luyện, rồi đặt sách xuống thì lại biến thành người thường. Cần mang tâm thái tu luyện trong tất cả những sự việc hàng ngày và trong hết thảy suy nghĩ của mình. Hãy nghiêm túc đối đãi với tu luyện. Tuyệt đối đừng giống như tôi mà đánh mất cơ duyên tu luyện!”
Tôi rất ấn tượng bởi điều này. Một người tu luyện nên là người chân tu thật sự, nghiêm túc đối đãi với tu luyện! Nếu không, cảnh giới của sinh mệnh sẽ bị hạ xuống!
Tôi đã dùng dải ghim đó, và hy vọng rằng sau khi hoàn thành vai diễn trong đời này, nó sẽ có một tương lai tươi sáng. Tuy nhiên, trong quá trình của sinh mệnh cũng có những tiếc nuối. Tôi cũng biết rằng vị cao tăng ở Cao Hùng đã trở thành một đệ tử Đại Pháp và đang tu luyện tinh tấn ở Đài Loan. Trong Tây Du Ký có câu: “Nhân thân nan đắc, Trung Thổ nan sinh, chính Pháp nan ngộ; toàn thử tam giả, hạnh mạc đại yên” (Thân người khó được, Trung Thổ khó sinh, chính Pháp khó gặp; có được cả ba điều trên, còn gì hạnh phúc hơn).
Đệ tử Đại Pháp rất may mắn khi có thể tu luyện trong Đại Pháp. Chúng ta nên trân quý cơ duyên tu luyện, tẩy tịnh nhất tư nhất niệm của bản thân, không chạy theo dục vọng, ngừng nghĩ những điều không phù hợp với Chân-Thiện-Nhẫn, nghiêm túc tu luyện. Hy vọng chúng ta sẽ không cô phụ sự từ bi khổ độ của Sư phụ, không để những chúng sinh thiên thể đã đặt vô hạn hy vọng vào chúng ta phải thất vọng.
Viết ra câu chuyện này, tôi mong có thể cảnh tỉnh các đồng tu, đừng chấp trước vào dục vọng của bản thân. Hãy coi nhẹ dục vọng, buông bỏ chúng, tu khứ chúng, không bị chúng vây hãm, như vậy sinh mệnh mới có thể thật sự đạt được giải thoát.
Dịch từ:
ChanhKien.org