Trong truyện ngắn “While the Auto Waits” (Trong Lúc Chiếc Xe Hơi Đợi Khách) của nhà văn O. Henry, ông cho thấy điều gì sẽ xảy ra khi con người không thể kết nối với nhau. Khi một cô gái trẻ gặp một chàng trai trẻ trong công viên, cả hai đều khoác lên mình lớp ngụy trang, che giấu con người thật của mình.
Sự chân thành và cởi mở có thể nuôi dưỡng những mối quan hệ đích thực và lâu dài, nhưng các nhân vật trong câu chuyện này lại giả vờ trở thành những người mà họ không phải, và mọi chuyện đã không kết thúc như họ mong đợi.
Một buổi tối trong công viên
Một cô gái trẻ đến công viên thành phố để đọc sách. Ban đầu, cô không hề chú ý đến chàng trai trẻ đang ngồi gần đó, nhưng anh đã để ý cô vài đêm gần đây, ở cùng chỗ cũ. Khi cô đánh rơi cuốn sách, cuối cùng anh cũng nhìn thấy cơ hội để làm quen với cô.
Tức khắc, chàng trai trẻ vội vàng nhặt lấy cuốn sách và trao nó lại cho cô. Sau khi anh đánh bạo nhận xét về thời tiết, cô gái mời anh ngồi xuống. “Thật ra, tôi cũng muốn anh ngồi lại,” cô nói. “Ánh sáng quá yếu để đọc sách. Tôi thích trò chuyện hơn.”
Chàng trai trẻ buông một lời nhận xét táo bạo về vẻ đẹp của cô. Điều đó là không thể chấp nhận được. Cô lập tức chỉnh đốn anh, khẳng định rằng mình là một quý cô, và anh nên cư xử lịch thiệp với cô như một quý cô. Anh nhanh chóng xin lỗi và, để trấn an anh, cô hướng sự chú ý của anh vào những người đang đi lướt qua.
Thấy cô chuyển chủ đề, “chàng trai trẻ nhanh chóng rũ bỏ vẻ tán tỉnh,” và như cô đề nghị, anh bắt đầu lớn tiếng suy đoán về cuộc sống cá nhân của những người đang đi ngang qua. Còn cô gái trẻ thì tỏ vẻ là một quý cô thượng lưu. Cô dường như không quan tâm đến việc tìm hiểu bất cứ điều gì về những người qua đường. Thay vào đó, cô muốn cảm nhận và trải nghiệm “nhịp tim chung, vĩ đại, rộn ràng của nhân loại.”
Mặc dù cô vận trang phục rất bình thường, nhưng lại tự nhận mình thực sự là một quý cô giàu có và nổi tiếng. Cô quả quyết với anh rằng, tiếc là cô không thể tiết lộ danh tính của mình cho anh biết bởi vì anh sẽ nhận ra cô ngay lập tức. Cô mặc quần áo giản dị (như cô nói, là lớp ngụy trang, có được nhờ người hầu gái) giúp cô ẩn danh, nhờ vậy mà cô có thể sống bình thường trong một khoảng thời gian ngắn. Chiếc xe hơi màu trắng sang trọng đậu ở góc công viên là của cô, nhưng tài xế của cô nghĩ rằng cô đang đi mua sắm.
Cô giải thích, cuộc sống của cô xoay quanh giới thượng lưu và sự nổi tiếng. Tuy giàu có, nhưng cô lại cảm thấy cuộc sống của mình và những người xung quanh rất tẻ nhạt, sáo rỗng, và điên rồ. Cô gái trẻ kể về những xu hướng đơn điệu, rỗng tuếch mà giới nhà giàu theo đuổi, nhưng lại liên tục thay đổi. Đôi khi, cô thậm chí còn ước mình có thể kết hôn với một người đàn ông có địa vị thấp hơn: “Không một công việc nào là quá thấp kém nếu người đàn ông đó là người tôi muốn chọn.”
Chào tạm biệt
Rồi cô gái hỏi chàng trai về công việc của anh. Anh thú nhận rằng mình làm thu ngân ở nhà hàng bên kia đường. Bất chấp sự khác biệt về địa vị xã hội, chàng trai hỏi liệu anh có thể gặp lại cô không. Cô gái đi bộ ngang qua công viên về phía chiếc xe hơi màu trắng. Và anh cũng vậy.
[Thông qua câu chuyện này,] nhà văn Henry muốn truyền tải đến chúng ta thông điệp, như đại văn hào William Shakespeare từng nói: “Nếu quý vị yêu, hãy nói lên điều đó một cách trung thực.” Nếu chúng ta mong muốn bước vào một mối quan hệ thực sự với người khác, chúng ta phải chân thành, thủy chung, và trung thực.
Nhà văn Henry cho thấy những khó khăn nảy sinh từ sự giả dối. Khi chúng ta thiếu thành thật trong các mối quan hệ với người khác, chúng ta không thể thực sự kết nối với họ hoặc hình thành những mối quan hệ ý nghĩa và lâu dài.
Epoch Times Tiếng Việt