Tôi là Nguyễn Văn Hân, sinh năm 1953, là cựu chiến binh. Năm 1972, khi mới đôi mươi, tôi nhập ngũ và trực tiếp tham gia chiến đấu tại thành cổ Quảng Trị. Trong trận chiến ác liệt năm ấy, tôi bị thương, sau đó được đưa ra viện điều dưỡng, rồi trở về quê hương.
Sau giải phóng, tôi lập gia đình, sinh được ba người con. Ở quê, tôi làm thợ xây dựng, ngày ngày bươn chải với công việc nặng nhọc. Nhưng đến năm 2014, sức khỏe tôi suy sụp nghiêm trọng. Người gầy rộc, sút mất 16 cân, đau nhức xương cốt đến mức không còn nằm được trên giường, chỉ có thể mắc võng để chịu đựng.
Gia đình lo lắng, muốn đưa tôi đi viện. Đúng lúc ấy, các con tôi mang đến cho tôi một cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” và một đĩa giảng Pháp của Đại Sư Lý Hồng Chí. Tôi nghe trong trạng thái mơ hồ, bệnh quá nặng nên lúc nhớ lúc quên. Thế nhưng thật kỳ lạ, chỉ sau một tuần kiên trì nghe, tôi bắt đầu ăn được cơm, ngồi dậy được, rồi dần dần đi lại bình thường.


Trong làng, người ta vẫn truyền nhau rằng, người bị ung thư nếu đi dự đám tang thì bệnh sẽ phát tác dữ dội hơn. Khi sức khỏe vừa hồi phục đôi chút, tôi đi viếng một đám tang gần nhà. Ngay lúc ấy, cơ thể tôi có cảm giác rất khác lạ, rùng mình lạnh buốt. Tôi nghi ngờ mình thật sự đã mắc ung thư. Sau khi đi khám, bác sĩ kết luận đúng là tôi bị ung thư xương.
Thế nhưng, tôi chỉ chuyên tâm học Pháp và luyện công một thời gian ngắn, bệnh tình lại chuyển biến rõ rệt. Từng cơn đau biến mất, thân thể khỏe dần lên. Tôi có thể đi lại, lao động, làm vườn, chăm sóc cháu như người bình thường.
Từ một bệnh nhân ung thư, cộng thêm đủ loại bệnh khác như u xơ tiền liệt tuyến, tiểu đường, huyết áp cao, thoát vị đĩa đệm…, tôi đã vượt qua tất cả nhờ tu luyện. Đến nay, ở tuổi 72, cân nặng tôi trở lại 60kg như thời trai tráng, da dẻ hồng hào, tinh thần minh mẫn.
Nếp sinh hoạt của tôi bây giờ rất đều đặn: mỗi sáng 3 giờ tỉnh dậy, luyện công đến lúc mặt trời lên. Ban ngày đọc Pháp, làm vườn, đưa đón cháu đi học. Buổi tối, tôi lại ra bãi tập công cho đến 9 giờ mới về.


Người quen, hàng xóm ai cũng ngạc nhiên: “Ông Hân bây giờ khác hẳn, sao trẻ trung, khỏe mạnh thế này?”
Tôi chỉ cười và nói: “Tôi được như ngày hôm nay là nhờ tôi học Pháp Luân Công.”
Nhìn lại, tôi thấy gia đình mình được hưởng rất nhiều phúc báo: vợ chồng thuận hòa, con cái hiếu thảo, các cháu ngoan ngoãn. Tất cả bắt đầu từ khi tôi bước vào tu luyện.
Tôi xin cảm ơn Sư phụ!
Pháp Luân Đại Pháp Hảo!
Chân Thiện Nhẫn Hảo!
[Chia sẻ của bác Nguyễn Văn Hân, quê ở Nam Sách, Hải Dương]
Khai Tâm biên tập (Dựa theo lời kể của bác Nguyễn Văn Hân)
Xem thêm
Vạn Điều Hay