Kinh Qur’an là kinh thánh trung tâm của đạo Hồi (Islam). Nó được người Hồi giáo tin là lời mặc khải của Chúa (Allah) thông qua thiên thần Gabriel cho Tiên tri Muhammad. Kinh Qur’an được viết bằng tiếng Ả Rập và bao gồm 114 chương.
Khoa học: hiện tượng phân tầng
Ranh giới giữa hai dòng nước, hiện tượng này gọi là hiện tượng phân tầng (stratification) hoặc rào cản phân tầng nước biển. Nó xảy ra khi hai khối nước biển có: Độ mặn khác nhau, nhiệt độ khác nhau, tỉ trọng khác nhau.
Do sự khác biệt này, chúng không hòa lẫn ngay lập tức mà tạo nên một ranh giới rõ rệt, có thể nhìn thấy bằng mắt thường như một vệt phân cách trên mặt biển.
- Những địa điểm nổi tiếng có hiện tượng này:
Eo biển Skagerrak giữa Biển Bắc và Biển Baltic: Ở đây, nước Biển Baltic ít mặn hơn Biển Bắc, tạo nên ranh giới rõ rệt, thường được gọi là “biển không hòa tan”.
Gulf of Alaska (Vịnh Alaska): Nơi dòng nước sông băng chảy ra đại dương gặp dòng nước mặn từ biển, hình thành đường phân cách do khác biệt độ mặn và lượng phù sa.
Biển Đỏ và Ấn Độ Dương (được đề cập trong một số tài liệu tôn giáo và khám phá): Ranh giới giữa hai vùng nước đôi khi được nhìn thấy từ trên cao, tạo cảm giác “hai biển không hòa vào nhau” do sự khác biệt nhiệt độ và độ mặn.
Trên thực tế, hai khối nước biển vẫn hòa lẫn dần dần qua hiện tượng khuếch tán và dòng chảy, nhưng rất chậm. Hiện tượng nhìn thấy là tạm thời và chỉ rõ rệt ở bề mặt. Dưới tác động của gió, sóng và thủy triều, các lớp nước sẽ trộn dần theo thời gian.
Ranh giới rõ rệt như “vách ngăn nước” mà chúng ta nhìn thấy thực chất là vùng giao thoa tạm thời, không phải vĩnh viễn. Vĩnh viễn hay tạm thời chúng ta hãy quay về quá khứ để xem và ngẫm từ Kinh Thánh cách đây 1400 năm về hiện tượng này.
Kinh Qur’an: Vách ngăn vô hình
Trong Kinh Qur’an, hiện tượng này từng được mô tả trong đoạn: Allah Toàn Năng đã phán trong Surah Ar-Rahman:
“Ngài đã thả hai biển gặp nhau. Giữa chúng có một ranh giới mà chúng không vượt qua.” – Ar-Rahman, 55:19-20
Trong đoạn này, từ “برزخ” (barzakh) mang nghĩa là một vách ngăn, một rào cản, còn từ “مرج” (maraja) nghĩa là “để cho hai biển gặp nhau”. Dù hai khối nước hòa lại tại một điểm, nhưng lại có một rào cản vô hình ngăn chúng xâm lấn lẫn nhau hay làm thay đổi bản chất của nhau.
Qur’an cũng đề cập đến điều kỳ diệu này ở đoạn khác:
“Và Ngài đã đặt một rào cản giữa hai biển (nước ngọt và nước mặn).” – Al-Furqan, 25:53
Ngày nay, các nhà hải dương học đã phát hiện rằng mỗi biển có nhiệt độ, mật độ và độ mặn riêng biệt. Khi hai khối nước biển gặp nhau, lớp nước tiếp xúc ở mỗi bên sẽ hòa trộn, nhưng không hoàn toàn mà tạo nên một vùng chuyển tiếp đồng nhất, nơi mà đặc điểm ban đầu của từng khối nước bị mất đi một phần. Chính vùng chuyển tiếp này được Qur’an mô tả bằng từ “barzakh” – một ranh giới, không thấy bằng mắt nhưng có thật.
“Và hai nước biển không có sự giống nhau: Một trong hai nguồn nước đó có nguồn nước thì rất ngọt ngào, dễ uống hương vị ngọt liệm và nguồn nước còn lại mặn đắn không dễ uống chút nào vì độ mặn rất cao. Và trong lòng hai đại dương đó luôn chứa đựng vô số những loại thịt tươi sống cho các ngươi ăn thỏa thích, chủ yếu là những loại cá.
Và nó còn chiết xuất ra những viên ngọc trai và những rạng san hô quý hiếm để cho các ngươi chế tác ra những món trang sức đeo. Các ngươi còn nhìn thấy được những con thuyền (bưồm) tấp nập ra khơi – hỡi con người – chúng lướt trên mặt biển ngược xuôi để tìm kiếm những thiên lộc của Allah bằng các cuộc thương mại. Qua những điều đó hi vọng các ngươi biết tạ ơn Allah về những thiên ân của Ngài ban cho vô số.” – Trang 436 câu 12 Kinh Qur’an.
Nếu Qur’an chỉ là sản phẩm như những người vô thần cho rằng do Muhammad tự nghĩ ra, thì làm sao một người mù chữ, sống ở thế kỷ 7, lại có thể biết được sự thật về các đặc tính của biển cả mà mãi về sau khoa học mới khám phá ra? Đây là điều mà chỉ có thể đến từ Đấng Toàn Tri – Allah, Đấng Tạo Hóa của vạn vật.
Nhiều người cho rằng đó là Biển Đỏ và Biển Địa Trung Hải, hoặc vùng nước sông hòa vào biển, nhưng cảm giác khi quan sát bằng mắt thường vẫn rất kỳ lạ, hai biển “gặp nhau nhưng không hòa tan”, giống như ranh giới giữa hai thế giới.


Muhammad (tiếng Ả Rập: محمد, sống khoảng 570 – 632) hay Mohamed (Hán-Việt: Mục Hãn Mạc Đức), là một nhà lãnh đạo tôn giáo, xã hội và chính trị người Ả Rập và là người sáng lập ra Hồi giáo. Học thuyết Hồi giáo xem ông là một ngôn sứ mà Thượng Đế cử đi rao giảng và xác nhận những giáo lý độc thần của Adam, Ibrahim, Musa, Isa cũng như các nhà tiên tri đi trước.
Trong tất cả giáo phái chính của đạo Hồi, Muhammad được xem là vị ngôn sứ cuối cùng của Thượng Đế, dù một số giáo phái hiện đại khác không chia sẻ cùng quan điểm này. Muhammad thống nhất toàn cõi Ả Rập thành một chính thể Hồi giáo thống nhất, sử dụng Kinh Qur’an và những tập tục và giáo lý của ông làm nền tảng của đức tin này.
Sinh ra vào khoảng năm 570 (Năm Con voi) tại thành Mecca trên bán đảo Ả Rập, Muhammad mồ côi cả cha lẫn mẹ khi mới 6 tuổi. Ông lần lượt được ông nội Abd al-Muttalib (tiếng Ả Rập: عبد المطلب) và chú là Abu Talib (tiếng Ả Rập:ابو طالب) nuôi dưỡng. Trong những năm tiếp đó, ông thường bế quan cầu nguyện nhiều đêm trong một hang núi tên là Hira. Năm 40 tuổi, Muhammad tuyên bố được Thiên sứ Jibreel ghé thăm trong hang động và được truyền lời mặc khải đầu tiên từ Chúa.
Năm 613, Muhammad bắt đầu cuộc hành trình rao giảng những điều mặc khải này một cách công khai. Những lời giảng dạy của ông bao gồm tính “duy nhất” của Thượng Đế, sự “phục tùng” hoàn toàn trước Ngài là lối sống đúng đắn. Tương tự như các nhà tiên tri khác của Hồi giáo, Muhammad như một nhà tiên tri và ngôn sứ được Thượng Đế cử xuống dẫn dắt nhân loại.


Mỹ Mỹ biên tập
Vạn Điều Hay