Tác giả: Thiên Tải Vân
[ChanhKien.org]
Lịch sử xoay vần giống như một vở kịch dài đằng đẵng, mỗi người chúng ta đều đóng một vai trong vở kịch lớn này. Một số vai diễn trong đó lại không phải là ý nguyện của con người, thậm chí khiến người ta đau khổ tận cùng, nhưng lịch sử đã làm ra an bài như vậy, bạn cũng không thể không đi đóng vai đó. Tuy nhiên, nếu bạn vén lớp màn sương mù của thời gian và không gian, bạn sẽ phát hiện tuy rằng những an bài này rất phức tạp, nhưng chúng không hỗn loạn lộn xộn mà là vô cùng có trật tự, tự có huyền cơ và mục đích ở trong đó. Cũng như hàng vạn con suối phải chảy về sông, hàng ngàn con sông phải đổ ra biển cả.
1. Tại sao lại tức giận vung trượng?
Ở thành Bắc Kinh cũ (trước năm 1949) có rất nhiều chùa chiền, miếu mạo với các loại khác nhau, tính ra có lẽ lên tới hàng nghìn, trong đó nhiều nhất là miếu Quan Đế, tương truyền chỉ riêng ở thành Bắc Kinh cũ, những ngôi chùa, miếu thờ riêng Quan Công và cả thờ chung Quan Công có tổng cộng là 116, còn nhiều hơn cả chùa thờ Quan Âm. Miếu Quan Đế ở vùng đất Thần Châu, cũng là nhiều nhất. Đặc biệt là đoạn thời gian vào cuối thế kỷ 19, đầu thế kỷ 20, tốc độ tăng trưởng lại càng nhanh.
Do được các đế vương các triều đại tôn sùng, địa vị của Quan Vũ dần trở nên nổi bật, từng bước được thần thánh hoá, được quan lại và dân chúng tế tự một cách phổ biến, được xưng là “võ vương”, “võ thánh nhân”, đứng cùng hàng ngũ với “văn vương”, “văn thánh nhân” Khổng Tử. Ông ấy phù hợp với nhu cầu của những người khác nhau, Quan Vũ là hoá thân của trung nghĩa, trong con mắt của đế vương các thời đại, ông ấy là trung thần nghĩa sĩ; ba người kết nghĩa vườn đào, đồng cam cộng khổ là tấm gương mẫu mực của tình bạn chân thành; ông ấy giảng nghĩa khí, trong lúc nguy nan trung trinh không thay lòng, gặp nạn không trốn tránh, dám gánh vác nguy hiểm.
Kỳ thực còn có nguyên nhân ở tầng thâm sâu hơn nữa. Nghe nói rằng vào cuối thế kỷ 19, Ngọc Hoàng đã từng làm thiên đế cùng với Vương Mẫu do thọ mệnh trời đã mãn, nên đã hạ giới chuyển thế thành người, mà người thay thế lại chính là Quan Đế. Ở nhân gian, cũng có không ít cao nhân biết được sự việc ở trên trời, xuất phát từ sự tôn kính Quan Đế, đã tu sửa không ít miếu Quan Đế. Khi ấy, hương hỏa của Quan Đế cũng trở nên vô cùng hưng thịnh.
Tuy nhiên, thời gian trôi qua, chớp mắt một cái, vào những năm 80 của thế kỷ 20, lúc này Ngọc Đế chuyển thế xuống nhân gian cũng đã đi hết gần 100 năm cuộc đời con người và quay về thiên giới. Lúc này Quan Đế lại không có ý định nhượng lại ngôi vị, mà Ngọc Đế lại cho rằng Quan Đế đã tại vị 100 năm, không thể tiếp tục ngôi vị nữa, thế là không tránh khỏi một trường tranh chấp đế vị. Vào hôm ấy, hai Đế trong khi đàm phán đã phát sinh lời qua tiếng lại, không có chút lời hay lẽ phải nào, việc hai vị Đế tranh chấp kịch liệt đã kinh động tới một vị nữ Thần, vị nữ Thần này nhất thời phẫn nộ, đã vung trượng đầu rồng lên, đẩy Quan Đế ngã xuống đất, nửa tháng cũng không thể ra khỏi giường.
Vị nữ Thần này là ai, vì sao lại tức giận như vậy? Bà là chị ruột trên trời của Ngọc Đế, từng vào triều đại nhà Tống chuyển sinh xuống nhân gian làm Xà Lão Thái Quân. Trượng này của bà không phải là vì bênh vực Ngọc Đế, mà là vì Quan Đế nói lời không đúng mực đã làm tổn thương những người con gái của Ngọc Đế. Quan Đế khi còn sống ở nhân gian không coi trọng giới nữ lưu, lên trời thì tính cách cũng không thay đổi. Mà những người con gái của Ngọc Đế, là bảy vị công chúa của nhà trời, nhiều lần bị lịch sử an bài xuống phàm gian, chịu đủ hết thảy khổ nạn và khuất nhục ở nhân gian. Trượng này của Lão Thái Quân, hoàn toàn là vì bất bình cho những người họ.
Những công chúa nhà trời này đã từng chuyển sinh thành những ai? Họ chính là Vương Chiêu Quân (đại công chúa), người con gái quốc sắc thiên hương gả cho đại mạc xa xôi, Tôn Thượng Hương (ngũ công chúa) tài mạo xuất chúng, vì nước vì tình mà chết, Phàn Lê Hoa (tam công chúa) người con gái nhưng có tính cách nam giới, trung dũng phi thường, Nhạc phu nhân (vợ của Nhạc Phi, thất công chúa) kiên trinh hiếu thuận, trải qua mọi khổ nạn, Tống Khánh Linh (lục công chúa) luôn thích từ thiện, bác ái cương cường,… Họ là những ngôi sao sáng lấp lánh trên bầu trời của dân tộc Trung Hoa, họ vì sự hoà hợp của dân tộc Trung Hoa và sự phát triển của văn hoá đã đóng góp những cống hiến bất diệt. Những gì tôi kể ở đây chỉ là một trong những kiếp sống của họ, kỳ thực, họ cũng đã từng nhiều lần chuyển thế làm người, như thất công chúa từng chuyển thế thành Lý Tịnh phu nhân (mẫu thân của Na Tra), Nhạc Phi phu nhân, vương phi của Khang Hy,… Ý của Lão Thái Quân là ta không quản việc các người tranh vị, ta cũng không muốn quản, nhưng không thể xúc phạm những người cháu gái của ta.
Lão Thái Quân khi còn ở thế gian con người một đời trải qua trăm trận, thân không hề tổn thương, điều này khiến bà cảm thấy tự hào; thế nhưng người đầu bạc lại phải tiễn kẻ đầu xanh, con cháu của bà lần lượt hiến thân trên chiến trường bảo vệ nước nhà, tuổi trẻ thoáng qua, cho dù hơn một ngàn năm trôi qua, Lão Thái Quân kiên cường cũng cảm thấy vô cùng đau lòng. Lão Thái Quân sau khi tự mình thống lĩnh 12 quả phụ tây chinh giành chiến thắng khải hoàn trở về quê hương, ẩn cư nơi quê nhà, tâm quay về với tự nhiên, nhất tâm hướng Đạo, cuối cùng nhục thân thành Thần, sau trăm tuổi chuyển đến vương quốc Thuỷ Tức (Âm). Dân gian lưu truyền Lão Thái Quân tóc bạc rồi lại xanh, răng gãy rồi tái sinh, quả không phải lời hư giả.
Một ngày nọ vào năm 2004, một số công chúa từ trên trời đã đến vương quốc Thuỷ Tức để thăm người cô ruột của họ. Các vị Thần nhìn bó tóc và giỏ răng nhỏ do Lão Thái Quân tu luyện hơn nghìn năm để lại, đều thở dài không thôi. Lão Thái Quân cười nói với chư Thần, nếu như các vị bằng lòng, ta sẽ cho các vị một cái, con cháu của các vị sẽ trở thành quan lớn. Chúng Thần không quan tâm đến danh lợi và sự giàu có ở nhân gian, họ mỉm cười và cảm ơn.
Lại nói, ngay khi Ngọc Hoàng vừa mới giành được ngai vàng và mọi việc đang diễn ra suôn sẻ thì trong cung đình lại xảy ra nội chiến, nguyên nhân là những người con gái của ông và một số thiên binh, thiên tướng đã làm loạn.
2. Chịu đủ khổ nạn quay trở về Thần vị
Nói về việc Ngọc Đế trở lại ngai vàng, chớp mắt đã trải qua tám, chín năm, ông đã hoàn toàn quên mất Vương Mẫu, người cùng với ông hạ thế, nhưng lại chuyển sinh ở nơi khác. Vương Mẫu lúc này cũng đã trải qua hết những khổ nạn cuộc đời của bản thân, nhưng bà ấy lại không quay trở về thiên giới, mà là bị đày xuống địa ngục tám, chín năm.
Vương Mẫu từng nhiều lần hạ thế, từng hai lần chuyển sinh vào nhà của đế vương, hai lần chuyển sinh vào nhà của bách tính bình dân. Ngô Quốc Thái ở thời Tam Quốc, tức mẫu thân của Tôn Quyền chính là bà ấy, con gái của bà Tôn Thượng Hương chính là ngũ công chúa chuyển thế; Tiêu Thái Hậu của nước Liêu vào thời Tống cũng chính là bà (Chú thích: Liêu Thái Hậu là Tiêu Xước vợ của Liêu Cảnh Tông, mẹ của Thánh Tông, tự Yến Yến, sử gọi là Hoàng Thái Hậu, bà phò tá Cảnh Tổng bệnh yếu, quyết định các việc lớn quân sự quốc gia trong 14 năm, lại giám hộ cho Thánh Tông còn nhỏ, lâm triều nhiếp chính 27 năm, cai trị nhà Liêu hơn 40 năm vô cùng xuất sắc. Bà chủ trương cách tân, hướng về Bắc Hán, khiến triều Liêu trong thời kỳ bà cai trị đạt đến thời thịnh trị đỉnh cao, bà là một vị nữ chính trị gia và quân sự gia có hùng tài thao lược của nhà Liêu, cũng là một người phụ nữ kiệt xuất không dễ thấy trong lịch sử Trung Quốc), Yến thái hậu có một người con gái chính là công chúa nhà trời chuyển thế.
Vương Mẫu vào kiếp này chuyển sinh vào gia đình bách tính bình thường, cuộc đời bà trong kiếp này đã trải qua đủ mọi khổ nạn và khuất nhục. Phụ thân của bà chính là một nông dân thực thà thiện lương, mà người mẹ lại là một người không có nhân tính, một người phụ nữ ác độc thích hút thuốc, bà chưa từng nhận được một ngày tình cảm của người mẹ. Lúc còn nhỏ, bà toàn ở trong sự che chở và trên lưng của người cha mà sống qua ngày, khi mới năm tuổi đã bị người mẹ độc ác gả cho người khác để làm vợ nuôi từ nhỏ. Bà ở trong một gia đình họ Trần làm vợ nuôi từ nhỏ, đồ ăn là lá cây khô, mặc bộ quần áo đơn rách rưới, ngủ trên cỏ khô, đắp chăn là áo xơ dừa, mùa đông bởi vì quá lạnh, chỉ có thể co ro đến khi trời sáng. Mẹ chồng của bà cũng rất ghê gớm, có một lần bà ăn “cơm” kẹp một miếng dưa chua, bị mẹ chồng chửi bới một trận, chửi bà ăn ngon, còn bị mẹ chồng dùng đũa đánh sưng cái tay nhỏ. Đứa trẻ sáu, bảy tuổi trong trời đất băng tuyết lại phải trèo đèo vượt núi để gánh nước, có một lần từ trên núi lăn một vòng gãy chân. Mà mẹ chồng lại không thương xót đứa trẻ nhỏ, mà lại tiếc cho cái thùng của mụ, vì chiếc thùng vỡ của mụ, lại đánh bà một trận đau. Sau ba năm làm dâu nhỏ tuổi, bím tóc dài xanh mượt đã biến thành những sợi tóc vàng khô.
Một đời của bà hai lần bị bán, một lần là khi bà 14 tuổi bị mẹ bán, lại một lần nữa là khi bà hơn 30 tuổi sau khi chồng mất bị ác phụ ở trong họ bán. Bà một đời sinh được chín người con gái, tám người trong đó đã bị chết trong những năm loạn lạc. Tuy nói rằng bà đã khổ một đời, nhưng bản tính từ bi chính trực không thay đổi. Mẹ và em trai của bà sau này đã tham gia đảng X thời kỳ đầu, kỳ thực chính là làm cường đạo thổ phỉ, từng nhiều lần cướp đoạt được những thứ của nhà giàu. Bà cho rằng những thứ tài vật này lấy được không thuần chính, không trong sạch, vì thế một xu cũng không cần, lại phát thệ đoạn tuyệt quan hệ với người mẹ độc ác và người em trai không ra gì; trong thời kỳ Nhật Bản xâm lược Trung Hoa, bà từng lấy danh nghĩa nấu cơm cho người Nhật Bản, lặng lẽ thả người phụ nữ trẻ bị quân Nhật bắt được, bản thân lại bị quân Nhật đánh thậm tệ.
Vương Mẫu hạ địa ngục được tám, chín năm thì Thần điểu ở Nhạc Vương miếu cũng hướng lên Nam Thiên Môn kêu lên cả tám, chín năm. Những người con gái của Vương Mẫu, những người công chúa ở trên trời nhìn thấy mẫu thân vẫn không thể quy vị, trong tâm nóng ruột đứng ngồi không yên, một vài vị thủ lĩnh trong thiên binh thiên tướng cũng bất bình lên tiếng cho Vương Mẫu.
Trong số các vị công chúa, thì đại công chúa là có bản lĩnh nhất, lục công chúa có tài ăn nói nhất, khi đại công chúa chuyển thế thành Vương Chiêu Quân, người ta tán dương cô là quốc sắc thiên hương, vẻ đẹp kinh động lòng người, kỳ thực cô ở thiên giới tính cách mười phần mạnh mẽ, khá giống Ngọc Đế; mà lục công chúa tính cách ôn hoà, nói năng khéo léo, khá giống Vương Mẫu. Đại công chúa có Đạo Pháp thập toàn, mỗi một loại pháp thuật đối ứng với một loại pháp bảo, theo tôi được biết thì có bốn pháp bảo là kiếm trảm yêu, gương chiếu yêu, thừng trói tiên, bình hấp hồn. Bốn pháp bảo này cực kỳ có linh tính, giống như kiếm trảm yêu, không chỉ trảm yêu mà còn trảm tiên, có điều nếu như bạn là người tốt thì cho dù có phóng vào bạn, nó cũng sẽ tự động xoay chuyển, tuyệt đối không đả thương người vô cớ. Dù là Ngọc Đế cũng nể đại công chúa ba phần. Mấy vị thiên tướng cũng rất xuất sắc, trong đó một vị thiên tướng tính tình cương trực, giọng nói mạnh mẽ, khi tức giận lời nói ra oang oang như sấm, trên trời dưới đất đều có thể nghe được âm thanh của ông, bọn họ làm náo loạn yêu cầu đón Vương Mẫu về Thiên đình.
Sau khi Vương Mẫu quy vị, đội chiếc mũ phượng, tay vịn vào trượng đầu rồng, triển hiện uy nghiêm trở thành vị Thần lớn nhất, chưởng quản “địa bàn” (đĩa của đất), “địa bàn” chủ yếu là an bài đại sự ở nhân gian; “địa bàn” đối ứng với “thiên bàn”, “thiên bàn” do Ngọc Đế đích thân nắm giữ. Sau khi Vương Mẫu quy vị, Thần Thánh ở tám phương đều đến chúc tụng, trong đó có một vị vẫn luôn quan sát bà, cũng chính là kẻ địch của bà là Xà Thái Quân. Hai người họ vào triều đại nhà Tống từng đối đầu trời long đất lở, hai người có mối thù gặp nhau, nhưng lại hết sức thân mật. Ở trên từng nói đến, Xà Lão Thái Quân chính là chị ruột của Ngọc Đế ở trên trời chuyển thế, Vương Mẫu (Yến Thái Hậu) và Thái Quân, khi hạ thế trở thành kẻ thù lớn nhất của nhau. Ở trên trời là chị em tốt, an bài của lịch sử có lúc lại tàn khốc đến như vậy! Kỳ thực những vị Thần này là dùng nhiệt huyết thậm chí là sinh mệnh một đời để viết nên lịch sử, để nói cho con người ta biết, thế nào là “trung”, thế nào là “nghĩa”, trung, hiếu, tiết, nghĩa là tiêu chuẩn Thần định cho con người, đồng thời cũng là thúc đẩy sự hoà hợp của các dân tộc, dẫn dắt nhân loại đi đến văn minh.
Sau này khi Vương Mẫu đội mũ nhỏ mặc áo tuyết tuần tra địa ngục, nhìn thấy rất nhiều sinh mệnh ở địa ngục chịu khổ cảm thấy đau lòng, nhưng khi thấy người mẹ ở nhân thế của bà còn đang trong địa ngục khóc lớn, bà cũng không buồn bận tâm. Bà không thể quên được, mẹ của bà hút thuốc như thế nào, đã làm bại hoại gia đình ra sao, để bà ở nhà họ Trần chịu đủ thứ tra tấn giày vò; không thể quên được, mẹ của bà khinh thường người cha chân chất thật thà của bà như thế nào, thường xuyên thông gian cấu kết với “đồng chí cách mạng” ở bên ngoài làm điều ác, lại còn ác tâm bán cả con của mình đi, bà không thể quên được khi mình bị bán đi, cha của bà từ đó lâm bệnh, không ngừng kêu gọi con gái mà đoạn mệnh nơi hoàng tuyền,… Dùng lời nói của Vương Mẫu mà nói thì loại người không bằng chó lợn này, uổng phí làm người mẹ.
Tôi cũng từng nói chuyện với Vương Mẫu, tại sao ngài với thân phận là một vị Thần lớn như vậy lại chuyển thế làm bách tính bình dân, chịu cái khổ lớn như vậy. Vương Mẫu nói, việc Thần hạ thế, chịu khổ, chịu nạn, làm việc tốt, đều có thể tăng công tích đức, đây gọi là chịu cái khổ trong những cái khổ, làm một người ở trên người, người ở trên người có nghĩa là gì? Thần mới là người ở trên người. Nếu như chỉ hưởng thụ, tiêu xài hoang phí, cũng sẽ chuyển thế thành lợn, chó, trâu, ngựa để hoàn trả những gì đã nợ, giết người phải đền mạng, nợ thì phải trả, ngươi nhìn xem, hiện nay chẳng phải cũng có hoàng đế của triều trước vì không giữ nhân đạo, phung phí vô độ, vẫn đang lăn lộn trên phố sao, nếu như làm một việc xấu lớn vi phạm thiên đạo, như lạm sát vô cớ, Thần Tiên đi lầm đường, cũng bị đào thải trong kiếp nạn, cũng bị trời đánh sét đánh. Ngươi xem xem, có vị Thần nào hạ thế mà không phải chịu khổ, cho dù hạ thế làm hoàng đế, mỗi ngày vẫn phải lo lắng vì quốc gia, vì lê dân bách tính, chẳng phải ngủ cũng không ngon giấc đó sao!
(Còn tiếp)
Dịch từ: https://www.zhengjian.org/node/37990
Ngày đăng: 02-02-2024
Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên ChanhKien.org đều thuộc bản quyền của trang Chánh Kiến. Vui lòng chỉ sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, và cần ghi lại tiêu đề gốc, đường link URL, cũng như dẫn nguồn ChanhKien.org.
ChanhKien.org