Lão Tử giảng: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh, xử chúng nhân chi sở ố, cố cơ ư Đạo.” Nghĩa là: Nước là thiện nhất. Nước khéo làm lợi cho vạn vật mà không tranh với vật nào, ở chỗ thấp cho nên gần với Đạo.
Người thiện lương, nhân ái cũng khiêm tốn giống như nước vậy, không cần tranh giành với ai mà tự được mọi người coi trọng, thâm trầm bình ổn lại làm nên đại sự.
1. Lòng nhân ái của người mẹ sẽ giúp con thành công
Tan học, một đứa trẻ vui vẻ trở về nhà, trịnh trọng đưa lá thư cho mẹ và nói: “Thầy giáo bảo đưa cho mẹ đọc ạ”.
Người mẹ bối rối cầm lấy lá thư, mở ra đọc, những dòng nước mắt chảy dài trên má. Đứa trẻ thấy vậy, bối rối hỏi: “Mẹ ơi, thầy giáo nói gì vậy?”
Người mẹ lau nước mắt, nghẹn ngào nói: “Con của bà là một thiên tài. Vì ngôi trường này quá nhỏ, các giáo viên của chúng tôi không có đủ năng lực để dạy dỗ cậu bé. Bởi vậy, xin bà hãy tự kèm cặp con trai mình”. Đứa nhỏ nghe xong liền vô cùng vui mừng.
Nhiều năm sau, đứa trẻ đó đã tạo ra hơn 2000 phát minh trong đời và nắm giữ hơn 1000 bằng sáng chế. Ông đã có những đóng góp to lớn cho xã hội và được tạp chí uy tín của Mỹ “The Atlantic Monthly” vinh danh ở vị trí thứ chín trong số “100 người có ảnh hưởng đến nước Mỹ”.
Ông ấy là nhà phát minh vĩ đại Thomas ALva Edison nổi tiếng thế giới, nhờ những sáng chế thiên tài cống hiến cho nhân loại.
Sau khi mẹ mất, khi Thomas đang xem lại các kỷ vật của gia đình, vô tình phát hiện một tờ giấy gập nhỏ, chiếc phong bì quen thuộc khơi dậy trí tò mò của ông, thì nhận ra đó là bức thư của thầy giáo năm nào. Trong đó viết: “Con của bà là một đứa trẻ rối trí. Chúng tôi không thể chấp nhận cho em ấy đến trường được nữa”.
Nhìn thấy điều này, Edison bật khóc nức nở, ông viết trong nhật ký: “Thomas Alva Edison là một đứa trẻ chậm phát triển trí tuệ nhưng nhờ người mẹ anh hùng, cậu đã trở thành thiên tài của thế kỷ”.
Khi dạy dỗ con cái, người mẹ chính là người thầy đầu tiên trong cuộc đời con, vì vậy hãy để con cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến đó.
2. Lòng nhân ái là đức tính cao đẹp nhất của con người
Trong tiệc cưới, một người đàn ông trung niên nhận ra giáo viên cấp hai của mình nên bước tới và kính cẩn nói: “Xin chào thầy! Thầy còn nhận ra em không?”
Thầy nói: “Xin lỗi, tôi thực sự không nhớ nổi.”
Học sinh nói: “Thưa thầy xin suy nghĩ lại, em là học sinh đã trộm đồng hồ của bạn cùng lớp trong lớp”.
Thầy giáo nhìn cậu học trò trước mặt, lắc đầu nói: “Tôi thật sự không nhận ra cậu.”
Học sinh này nói tiếp: “Lúc đó thầy yêu cầu cả lớp đứng quay mặt vào tường, sau đó yêu cầu từng học sinh dùng khăn tay che mắt, sau đó thầy lục túi từng người một.
Khi thầy tìm thấy chiếc đồng hồ trong túi của em, em tưởng mình sẽ bị thầy khiển trách nặng nề và xử lý nghiêm khắc, từ nay trở đi, em sẽ không bao giờ ngẩng cao đầu được trong lớp nữa, điều này sẽ để lại một dấu ấn khó phai mờ trong em. Nhưng mọi chuyện không như em tưởng tượng, thầy lấy chiếc đồng hồ ra khỏi túi em lặng lẽ rồi trả lại cho chủ nhân chiếc đồng hồ. Thầy yêu cầu cả lớp ngồi lại chỗ cũ và tiếp tục buổi học. Cho đến ngày em tốt nghiệp và ra trường, chuyện trộm đồng hồ cũng không hề được nhắc đến”.
Điều này khiến em rất biết ơn thầy, em đã chăm chỉ học tập và cuối cùng lấy được bằng tiến sĩ và trở thành một nhân tài có ích cho đất nước. Thầy ơi bây giờ thầy nhớ em rồi phải không?”.
Thầy giáo khẽ mỉm cười nói: “Làm sao tôi có thể nhớ ra em? Để duy trì mối quan hệ tốt đẹp và tôn trọng lẫn nhau giữa các bạn trong lớp, đồng thời để không ảnh hưởng đến ấn tượng của em với mọi học sinh trong lớp, tôi cũng bịt mắt mình để tìm kiếm.”
Học sinh nghe xong nước mắt lại trào ra, ôm chặt thầy vào lòng, không nói được lời nào, hai người chỉ im lặng ôm nhau…
Cho người một không gian để ở, cho người khác cơ hội để sửa sai, không chỉ là trí tuệ của thầy mà còn là cảnh giới cao cả của lòng nhân ái.
3. Sức mạnh của tình yêu thương
Thật trùng hợp, một ngày nọ, một tài xế taxi da đen trung niên đón một bà mẹ da trắng và người con trai, thấy khuôn mặt của người tài xế có màu khác và hoàn toàn khác với mình, đứa trẻ bối rối hỏi người mẹ: “Tại sao da của anh tài xế lại khác với chúng ta vậy ạ?”
Người mẹ vui vẻ trả lời: “Để làm cho thế giới trở nên đầy màu sắc, Chúa đã tạo ra con người với nhiều màu sắc khác nhau!”
Khi đến nơi, người tài xế da đen không chịu lấy tiền và nói với vẻ biết ơn: “Hồi nhỏ tôi cũng từng hỏi mẹ câu hỏi tương tự, nhưng mẹ tôi nói: “Chúng tôi là người da đen và số mệnh là những kẻ kém cỏi. Nếu mẹ tôi cho tôi câu trả lời như bà nói, có thể hôm nay tôi đã là một người khác”.
Có câu nói rằng: “Một lời nói có thể khiến người ta thành công, và một lời nói có thể hủy hoại một người”.
Mẹ của Mạnh Tử đã nổi tiếng qua mọi thời đại và là một cái tên quen thuộc, chính vì khả năng “dạy người” phi thường của bà.
Thùy Dung biên dịch
Nguồn: aboluowang (Triệu Li)
Vạn Điều Hay