Hà Văn Hương, sinh năm 1971, sinh sống tại xã Sơn Phú, huyện Định Hóa, tỉnh Thái Nguyên. Số điện thoại của tôi là 0336 345 767
Năm 2015, tôi phát hiện mình bị mắc căn bệnh u sơ cứng ống tủy, viêm xoang, rồi lại bị vôi hoá đốt sống. Những tưởng cuộc sống đã thoát khỏi sự nghèo khó và mở ra một chân trời mới, nào ngờ đâu bệnh tật giày vò làm tôi phải rong ruổi hết bệnh viện này đến bệnh viên khác. Bác sĩ tây y chữa không được, tôi lại tìm đến Đông Y kết hợp; chi phí bệnh viện thuốc thang rất nhiều, nhưng không những không khá lên mà bệnh tình còn ngày càng trở nặng. Niềm hy vọng hao mòn khiến tinh thần và thể xác tôi cũng dần suy kiệt. Nhìn vợ cùng hai con, tôi càng thêm bất lực. Tôi là một người đàn ông nhưng lại không biết phải làm sao lo cho vợ con mình được vẹn toàn. Tình cảnh túng quẫn khiến tôi nhiều khi không còn làm chủ được bản thân mà nổi lóng, la hét, thậm chí là đánh mắng vợ con. Bế tắc, tôi chỉ biết nhìn lên bầu trời mà hỏi: “Tại sao cuộc đời tôi lại khổ đến như vậy?”.