Một trường hợp nghiên cứu về luân hồi cho biết có một cậu bé ở Myanmar có ký ức tiền kiếp, cậu nhớ được kiếp trước là một người bạn nữ thân thiết của mẹ mình. Cậu còn có thể nhận ra ảnh và người thân của người bạn ấy, cũng như những vật dụng mà cô ấy đã sử dụng trong kiếp trước.
Ông Walter Semkiw, một bác sĩ ở California đang tham gia nghiên cứu về luân hồi, đã chia sẻ trường hợp luân hồi này trên trang web “Reincarnation Research” (Nghiên cứ về Luân hồi).
Trường hợp này được trích từ cuốn sách “Reincarnation and Biology: A Contribution to the Etiology of Birthmarks and Birth Defects” (Tạm dịch: Tái sinh và Sinh học: Đóng góp vào Căn nguyên của Vết bớt và Khuyết tật bẩm sinh) của bác sĩ Ian Stevenson, một học giả nổi tiếng nghiên cứu về luân hồi tại Đại học Virginia, Hoa Kỳ.
Cô gái Myanmar có nhân duyên đặc biệt với người bạn thân
Ông Semkiw viết rằng, Daw Soe là một cô gái sinh vào khoảng năm 1887 tại thành phố Mandalay, miền trung Myanmar. Khi trưởng thành, cô kết hôn và có 5 người con. Cô và chồng mở một công ty kinh doanh để duy trì cuộc sống. Cô ấy thích ngồi thiền.
Daw Soe có một người bạn nữ trẻ tuổi hơn tên là Khin San Tint. Dù không có quan hệ họ hàng nhưng cả hai đều có một tấm ảnh của nhau trong nhà.
Năm 60 tuổi, Daw Soe bị mù do đục thủy tinh thể ở cả hai mắt. Năm 64 tuổi, bà đã tiến hành phẫu thuật và trị liệu thành công bệnh đục thủy tinh thể ở một bên mắt. Điều này giúp bà có thể nhìn được thông qua một cặp kính rất dày trong phần đời còn lại.
Khin San Tint mang thai vào cuối năm 1964, còn Daw Soe qua đời vào ngày 22/02/1965 ở tuổi 78.
Daw Soe chuyển sinh thành con trai của Khin San Tint
Khoảng sáu tháng sau, vào ngày 28/08/1965, cô Khin San Tint hạ sinh một bé trai và đặt tên là Maung Soe Tun. Maung Soe Tun sinh ra tại Magwe, một thành phố khác ở Myanmar. Khu vực này cách Mandalay nơi Daw Soe từng sống khoảng 60km về phía Tây.
Khin San Tint là một giáo viên, thường phải vắng nhà vào ban ngày, vậy nên cô nhờ dì của mình chăm sóc cho Maung Soe Tun.
Maung Soe Tun nhận ra những bức ảnh của mình ở kiếp trước
Như đã đề cập ở trên, trong nhà của Khin San Tint có một bức ảnh của Daw Soe. Khi Maung Soe Tun được 7 tháng tuổi, cậu bé đã dùng tay chỉ vào bức hình của Daw Soe. Mỗi khi cậu bé nhìn vào bức ảnh ấy, cậu đều sẽ lấy tay vỗ vào ngực mình.
Hành vi này khiến mọi người trong gia đình cảm thấy kỳ lạ, bèn hỏi cậu rằng, “Con là Daw Soe à?”. Cách Maung Soe Tun phản hồi dường như cho thấy rằng cậu bé rất vui khi thấy mọi người nhận ra.
Khi Maung Soe Tun 18 tháng tuổi và bắt đầu biết nói, cậu bé đã đề cập đến nhiều bằng chứng về việc cậu là Daw Soe ở kiếp trước. Ví dụ, cậu nói về một người họ hàng của Daw Soe sống ở Ngazun, nhưng cậu bé chưa từng đến đó.
Maung Soe Tun có thể nhận ra người thân và đồ đạc ở kiếp trước
Năm 4 tuổi, Maung Soe Tun được đưa đến nhà của bà Daw Soe. Cậu có thể nhận ra những người mà bà Daw Soe đã biết trước đây, dù đời này cậu chưa từng gặp họ. Ví dụ, khi nhìn thấy một người em trai của bà Daw Soe, cậu đã gọi ông ấy bằng biệt danh mà bà Daw Soe đã gọi khi còn sống.
Maung Soe Tun cũng chỉ ra một căn phòng trong nhà của bà Daw Soe, nơi bà Daw Soe thường ngủ trong suốt cuộc đời của mình.
Để kiểm tra, gia đình của bà Daw Soe đã để lẫn lộn quần áo và đồ trang sức của bà Daw Soe và của người khác. Kết quả là Maung Soe Tun đã xác định được chính xác quần áo và trang sức nào là của bà Daw Soe.
Khi Maung Soe Tun 7 tuổi, cậu chỉ vào ảnh của bà Daw Soe và nói rằng đó là chính mình. Cậu cũng nói rằng mình đã phẫu thuật mắt phải. Ngoài ra, giống như bà Daw Soe, cậu cũng bắt đầu quan tâm đến thiền định.
Trần Tuấn Thôn thực hiện
Lý Minh biên tập
Xuân Hoàng biên dịch
Quý vị tham khảo bản gốc từ Epoch Times Hoa ngữ
Epoch Times Tiếng Việt