Bảo vệ những giá trị truyền thống là một sáng kiến của Epoch Times Pháp ngữ được đưa ra vào ngày 14/07/2021. Sáng kiến này dựa trên các giá trị và lịch sử phong phú của Pháp quốc để cảnh báo công chúng về các vấn đề mà quốc gia này đang phải đối mặt ngày nay, chẳng hạn như sự tấn công vào quyền tự do cá nhân, kiểm duyệt và mối đe dọa về sự toàn trị.
Trong bài viết “Lịch sử Pháp quốc: Bảo vệ những giá trị truyền thống” chúng tôi đã chỉ ra các mối nguy hiểm của các học thuyết tân-cấp tiến đang thâm nhập vào nước Pháp. Trong bài viết này, chúng ta đề cập về nguồn gốc ngàn năm của quốc gia này.
Ngày nay, tình yêu dành cho nước Pháp, lịch sử và văn hóa của quốc gia này giờ đã trở thành điều khó bày tỏ. Ngay cả ở cấp cao nhất của nhà nước, họ nói rằng “không có văn hóa Pháp” và lịch sử của Pháp phải được “giải mã cấu trúc“. Tuy nhiên, đất nước này sở hữu một trong những lịch sử phong phú nhất và được bảo tồn tốt nhất trong nền văn minh nhân loại.
Triết gia kiêm sử gia Ernest Renan đã nói: “Những người tiến bộ thực sự là những người có xuất phát điểm tôn trọng sâu sắc đối với quá khứ.” Đó là lý do tại sao chúng ta tìm kiếm nguồn cảm hứng từ quá khứ phong phú của mình để tìm ra những khát vọng lớn hơn trong hiện tại. Chúng ta cũng nhận ra tầm quan trọng của tất cả các truyền thống của các nền văn minh vĩ đại trên thế giới này.
Pháp quốc được sinh ra gần như bởi một phép màu từ 1500 năm trước, đó là lời hứa về một di sản văn minh nhân ái bảo vệ các cá nhân thoát khỏi sự mông muội. Lịch sử của quốc gia này gửi đến chúng ta, dù là người có đức tin hay người vô thần, đó là mảnh đất của sự hiệp nhất. Quốc gia đó truyền cảm hứng cho sự tôn trọng đối với đức tin cũng như đối với nền văn hóa và các giá trị phổ quát. Các giá trị được bảo vệ trong mười lăm thế kỷ và bảo đảm các quyền tự do và phẩm giá của mỗi cá nhân của chúng ta.
1500 năm sau ngày lập quốc, ngày nay là một thời điểm then chốt, thời điểm mà đất nước này có thể chuyển từ một xã hội tự do và bác ái sang một xã hội toàn trị.
Dù nước Pháp đang trong cơn khủng hoảng, nhưng cũng không thể nói là quá muộn để bảo vệ những di sản của mình.
Bộ tộc Frank, một bộ tộc tự do và thiện chiến
1500 năm trước, vị vua trẻ tuổi của một dân tộc vốn tin theo đa thần giáo (pagan) đã lựa chọn một vị Chúa nhân từ thay vì tôn thờ những vị thần đa giáo cổ đại của bộ tộc mình, quyết định đó của ông đã là khởi nguồn cho sự sáng lập nền văn minh nước Pháp. Tướng De Gaulle nói: “Đối với tôi, lịch sử của nước Pháp bắt đầu với vua Clovis, người được chọn làm vua của nước Pháp từ bộ tộc Frank, những người đã tạo ra tên tuổi cho nước Pháp của chúng ta.”
Vị vua này là vua Clovis, và thần dân của ông, chính là tộc người Frank.
Vào năm 481, Vua Clovis kế vị cha mình là vua Childeric khi ông mới 15 tuổi. Người Frank khi đó là hậu duệ của các dân tộc Ấn-Âu và của vị vua bán thần Merovée. Vua Merovée này được sinh ra từ cuộc gặp gỡ của mẹ ông với một vị thần biển huyền thoại tương tự như Quinotaur. Kể từ đó, triều đại Merovingian, triều đại đầu tiên của Pháp quốc đã bắt đầu.
Nguồn gốc của thuật ngữ “Franc” thường được chấp nhận là từ “Francus” có nghĩa là “người tự do”. Vào cuối thời cổ đại, người Frank tôn thờ Wotan (còn được gọi là Odin), vị thần tối cao trong thần thoại Bắc Âu và là vị thần của chiến tranh và máu. Thiên đường trong thần thoại của người Frank khi đó là thiên đường của những anh hùng chiến binh, Valhalla, nơi các vị thần chào đón họ, vũ khí trong tay, cho những bữa tiệc vĩnh cửu và những trận chiến trên trời.
Bộ tộc Frank. Những con người tự do và những chiến binh dũng cảm. Người Frank là những chiến binh đáng sợ trên khắp Tây Âu. Họ là những người duy nhất trong thế kỷ thứ Tư đã đánh đuổi bộ tộc Alans man rợ có nguồn gốc từ vùng núi của Iran và Armenia ra khỏi đầm lầy ở trung tâm Âu Châu, vốn là dân tộc mà người La Mã đã không thể đánh bại được. Năm 451, cha của vua Clovis đã giúp người La Mã ngăn chặn Thiền vu Attila, được mệnh danh “tai họa trời giáng” và “những kẻ tàn phá” trong trận chiến ở Catalaunian. Sinh sống tại nơi là nước Bỉ ngày nay, người Frank trở thành đồng minh của Rome từ cuối thế kỷ thứ 3 để bảo đảm sự an toàn và tự do của người Roma ở Gaule, bảo vệ họ khỏi các cuộc xâm lược man rợ từ phía đông sông Rhine.
Nhưng thế kỷ thứ 5 cũng đánh dấu sự suy tàn và sự kết thúc của Đế chế La Mã vào năm 476. Nhà thờ Nicene (của Rome) trở thành nơi có thẩm quyền tinh thần cao nhất và coi vua Clovis trẻ tuổi là lực lượng thay thế duy nhất có thể bảo vệ họ khỏi giáo phái Arian. Học thuyết này (đừng nhầm với chủ nghĩa Aryan) không công nhận thần tính thiêng liêng của Chúa Kitô và [học thuyết] được các dân tộc đa thần giáo tôn sùng. Nhưng vua Clovis đã mang trong mình tố chất bẩm sinh khiến ông thốt lên: “Tại sao ta không ở đó để ngăn chặn điều này” khi ông biết người ta đã tra tấn Đấng Giêsu Kitô.
Một vị vua của dân tộc hoang dã đã có sự rung cảm trước người yếu thế và những điều thiêng liêng.
Do đó, Giáo hội đã chọn Pháp quốc để duy trì di sản văn minh của Rome và để bảo vệ đức tin Kitô giáo. Chính vì để bảo vệ di sản cổ xưa này mà suốt 1500 năm qua Pháp quốc đã không ngừng chiến đấu với kẻ thù từ trong ra ngoài.
Ơn gọi dành cho Pháp quốc
Dưới sự thôi thúc của giám mục Reims Saint Rémi – người đã nghe danh của vị vua trẻ tuổi, vua Clovis gặp Clotilde, nàng công chúa người Burgundy đang đau buồn vì gia đình mình đã bị những người Visigoth man rợ tàn sát. Phép màu đầu tiên xuất hiện: tình yêu nảy sinh giữa hai người họ, mà sau đó là cuộc hôn nhân thuận lợi đã đưa họ đến với cho nhau, Chính cuộc hôn nhân của vua Clovis với nàng Clotilde đã thay đổi tư tưởng của vị vua trẻ tuổi. Hoàng hậu đã cố gắng thuyết phục vị vua trẻ từ bỏ những hủ tục man rợ của bộ tộc mình. Sự tôn trọng của vua Clovis đối với đức tin của vợ mình, cùng với tấm lòng rộng mở đối với đức tin về Chúa, là một phần của những mảnh ghép gầy dựng nên lịch sử ngàn năm của nước Pháp.
Trong trận chiến gian nan ở Tolbiac chống lại bộ tộc người Đức Alaman vào năm 496, phép màu thứ hai đã xảy ra. Cuộc đối đầu giữa hai đội quân nhanh chóng biến thành một cuộc thảm sát và vua Clovis nhìn thấy thất bại trước mắt. Mặc dù vị vua trẻ đã cầu khẩn những vị thần Bắc Âu cổ xưa của bộ tộc mình nhiều lần nhưng không được hồi đáp. Sau đó, nhà vua nhớ lại những lời của nàng Clotilde và bắt đầu cầu xin với trời: “Hỡi Ngài, vị Thần của nàng Clotilde, cầu xin Ngài ban cho ta sự vinh diệu: nếu Ngài cho tôi thắng trong trận chiến này, và nếu tôi thấy được sự kỳ diệu của Ngài, tôi nguyện tin vào Ngài, và được xin được rửa tội trong ân điển của Ngài. Tôi đã cầu khẩn các vị thần của mình, và theo linh cảm thì chẳng có sự giúp đỡ nào từ họ […]. Giờ đây tôi cầu xin Ngài, tôi nguyện đặt niềm tin nơi Ngài; hãy cho tôi chiến thắng kẻ thù của mình.”
Không lâu sau đó, thủ lĩnh của bộ tộc Alaman tử trận trong trận chiến và chiến thắng thuộc về vua Clovis. Vị vua trẻ sẽ không quên lời hứa của mình trong trận chiến trước thiên thượng.
Theo các nhà sử học, vua Clovis đã được rửa tội trong khoảng thời gian từ năm 496 đến năm 508, một lễ rửa tội có thể cần hơn mười năm để suy ngẫm. Vua Clovis đã do dự vì một phần cư dân của ông vẫn thờ thần Wotan. Hoàng hậu Clotilde đã nhờ đến sự trợ giúp của Giám mục Saint Rémi, người có tình bạn sâu sắc với vị quân chủ của bộ tộc Frank. Sau những phép lạ mà vị vua chứng kiến ở Tours trên lăng mộ của Thánh Martin, vua Clovis làm lễ rửa tội cùng với ba ngàn chiến binh thân cận nhất của ông.
Vị vua trẻ này được rửa tội vào ngày 25/12. Theo truyền thuyết, một con chim bồ câu trắng từ trên trời bay xuống mang theo dầu thiêng, loại dầu được sử dụng cho lễ đăng quang của các vị vua của Pháp quốc. Kể từ đó, trong nghệ thuật và văn hóa Pháp, chim bồ câu trắng tượng trưng cho Chúa Thánh Thần mang lại hòa bình cho những người có thiện chí.
“Hãy xoa dịu bản thân, Sicambre kiêu hãnh, và hãy cúi đầu; tôn thờ những gì con đã thiêu hủy và thiêu hủy những gì con đã tôn thờ,” Giám mục Saint Rémi nói với vị vua trẻ.
Vua Clovis nói: “Tôi tiến tới trước bồn nước thiêng: Tôi tuyên bố từ bỏ Satan”.
Giám mục Reims tiếp tục: “Hãy thức tỉnh cư dân trong các thành phố của con, cứu giúp những người khốn khổ, giúp đỡ các góa phụ, cho trẻ mồ côi thức ăn vì con nên dạy mọi người yêu mến và kính sợ con.”
Pháp quốc được sinh ra từ sự lựa chọn thiêng liêng này.
Vua Clovis trở thành người bảo vệ những kẻ yếu thế, những điều thiêng liêng và là chiến binh đáng sợ đối với những bạo chúa.
Vua Clovis sau đó đã thống nhất các vương quốc man rợ khác nhau của xứ Gaule quanh vùng đất di sản của thành Rome và Nhà thờ. Sử gia Grégoire ở Tours viết trong cuốn “Lịch sử Pháp quốc” rằng: “Mọi thứ đều thành công đối với vị vua trẻ này, bởi vì ngài đã bước đi với trái tim ngay thẳng trước Chúa”.
Vua Clovis qua đời ở tuổi 45 vào năm 511. Ông đã biến vương quốc của người Frank trở thành cường quốc đầu tiên ở Tây Âu và tự coi mình là người thừa kế của Đế chế La Mã phương Tây. Thánh Geneviève đã mở cửa Paris cho ông để biến thành phố này thành thủ đô của vương quốc. Ngôi mộ của vua Clovis và hoàng hậu Sainte Clotilde tọa lạc đỉnh Montagne Sainte Geneviève, bên cạnh đền Pantheon hiện tại.
Tìm lại lời hứa
Câu chuyện về vua Clovis cho thấy rằng trong những tình huống khó khăn nhất, nước Pháp đã có thể tìm thấy hy vọng mới bằng cách khơi gợi niềm tin và sự lựa chọn về đức tin thiêng liêng. Trong 1500 năm, Pháp đã mang đến cho công dân của mình một xã hội văn minh và các quyền tự do quan trọng: tự do về đức tin và tư tưởng.
Những giá trị phổ quát này được sinh ra bởi sự lựa chọn của vua Clovis, lựa chọn mà 1500 năm trước đã vượt trên tất cả những điều tồn tại ở thời điểm đó. Tình yêu và sự tôn trọng của vị vua với vợ, tình bạn của một vị Thánh và mối liên hệ tâm linh của vị vua trẻ đã khiến ông từ bỏ niềm tin man rợ của bộ tộc mình để đến với đức tin nhân từ.
Văn hóa và lịch sử Pháp là một phần của tâm hồn người dân Pháp. Họ truyền cảm hứng cho chúng ta và nhắc nhở chúng ta về sự trung thành, can đảm và chính trực và mang lại hy vọng trong những thời điểm khó khăn nhất trong lịch sử của chúng ta.
Epoch Times Tiếng Việt